Tuesday, April 14, 2009



Mùa Xuân Năm Ấy

Tôi còn nhớ mãi mùa xuân năm ấy
Mùa Xuân buồn vào tháng tư đen
Nước nhà hỗn loạn như cơn bão vũ
Bầu trời u ám, như tối không đèn .

Tôi còn nhớ mãi mùa xuân đen tối
Bon giặc rợ vào dân khóc như tang
Anh hùng lỡ vận tuẩn tiết máu đào
Quân lịnh đầu hàng xé nát tâm cang .

Tôi nhớ mãi một mùa xuân thật buồn
Hàng hàng lớp lớp xác người ngổn ngang
Thương những anh hùng chiến trận nắm xuống
Giặc rợ tàn phá mồ mả tan hoang .

Nay mùa xuân đã về nơi xứ lạ
Gợi tôi nhớ mãi mùa xuân năm ấy
Mùa tang tóc giũa lòng mẹ Việt Nam
Dâng trào tủi hận trên đất nước nầy .

Ngoài trời mưa gió lòng tôi lạnh buốt
Nằm thao thức đếm từng hạt mưa tuôn
Rồi thiếp đi trong nỗi niềm xao xuyến
Nửa đêm thức dậy buồn ray rức buồn ..

Tôi ước mơ có mùa xuân tươi sáng
Để trở về ca hát giữa quê hương
Ca khúc khải hoàn chan chúa tình thương
Và để nắm tro tàn nơi lòng đất Mẹ .

Nguyễn Minh Châu TĐ3 Soibien



Nhớ ngày tháng Tư

Tháng Tư cũng lại trở về
Gợi người viễn xứ vọng về cố hương .
Nhớ chăng ngày ấy uất hờn ?
Lệnh đành buông súng tan hàng đớn đau !.
Nhớ chăng ngày ấy thảm thương ?
Anh hùng tuẩn tiết, giữ tròn thanh danh .
Nhớ chăng ngày ấy điêu linh ?
Gia đình tứ tán, cửa nhà tan hoang ! .
Nhớ chăng ngày ấy hãi hùng ?
Dắt dìu chạy loạn, xác người ngổn ngang .
Nhớ chăng ngày ấy ngậm ngùi ?
Âm thầm bỏ xứ, mắt nhoè lệ rơi .
Nhớ chăng người chẳng ra đi ?
Mang thân tù tội, lưu đày Bắc phương .
Nhớ chăng khổ nhục anh hùng ?
Thất thời lỡ vận, phải đành tan thương !.
Nhớ chăng những bậc vợ hiền ?
Gian truân dầm dãi, gánh gồng nuôi con.
Nhớ chăng bụng mẹ còn mang ?
Con chưa biết mặt, thân cha chết tù.
Còn bao cái nhớ đoạn trường
Nhớ đi, nhớ lại không ngừng lệ rơi !.
Bây giờ lạc mãi trời xa
Mấy mươi năm lẻ, tháng Tư ngậm ngùi !!

Tuyết Nga

MẸ VIỆT NAM YÊU DẤU
Đồng Tiến Nguyễn Văn Thọ

Riêng tặng các anh :
Ngô Thành Đặng
Tôn Thất Trọng
-Lê Quang Chiêu.

Sông núi còn đó
Mặt trời còn đây
Mà sao !
Tổ Quốc vẫn đoạ đầy
Dưới nanh vuốt
Loài khát máu
Mẹ Việt Nam yêu dấu
Dòng sữa Mẹ còn đâu
Chúng con
Quỳ gối nguyện cầu
Mong ngày trở lại
Mẹ về vinh quang
Lửa thiêng rực sáng
Ngập tràn quên hương
Đốt loài ác quỷ
Tiêu diệt bạo tàn
Xây dựng giang san
Tình khúc dân tộc
Vang ca khải hoàn
Xóa đi
Khổ hận nát tan
Đau thương…
Chìm đắm vô vàn xót xa
Ba mươi ba năm đã qua
Hồn mang tình nước nợ nhà chưa quên
Tình dân tộc, nghĩa chưa đến
Mang theo khổ hận lênh đênh tháng ngày
Mẹ Việt Nam ơi !
Mong sao Mẹ sớm trở về
Toàn dân vùng dậy hợp nhất “dựng cờ”
Cùng nhau thực hiện giấc mơ
Cùng nhau nối lại bến bờ Tự Do
Quê hương muôn tiếng hát hò
Niềm vui trở lại chung lo cơ đồ
Việt Nam bỏ dải klhăn sô
Tự tình dân tộc hoài mơ Mẹ về
Chúng con nặng một lời thề
Quyềt đem xương máu ngày về vinh quang
Tiếng nhạc ngựa khúc khải hoàn
Cỏ cây vươn dậy hân hoan đón chào
Việt Nam
Việt Nam rực sáng nghìn sao
Việt Nam đất Mẹ đi về kỷ nguyên
Chung lưng đấu cật xích xiềng đập tan

Mẹ Việt Nam ơi !
Mẹ Việt Nam vẹn toàn
Mẹ về đất nước bát ngàn hương thơm
Mẹ về xoá hết tủi hờn
Nổi đau Dân Tộc giang sơn đọa đầy
Mẹ về vạn vật đổi thay
Cỏ cây yên giấc tháng ngày bình yên.












LÀM SAO QUÊN ĐƯỢC...

Ba mươi ngày ấy tháng tư
Niềm đau rỉ máu thiên thu ngậm ngùi
Anh tôi độ tuổi hai mươi
Đi theo tiếng gọi...đáp lời núi sông

Dọc ngang phỉ chí tang bồng
Viết nên trang sử con Rồng cháu Tiên
Nào ngờ cuộc thế đảo điên
Tim như ngừng đập ngửa nghiêng đất trời

Quê hương tắt hẳn tiếng cười
Toàn dân khổ hận lòng người oán than
Ba mươi ngày ấy nát tan
Tháng tư Quốc hận vô vàn thương đau

Việt Nam đất Mẹ ngàn sau
Làm sao quên được mối sầu nghiệt oan
Loài quỷ đỏ, lủ bạo tàn
Gây nên thảm cảnh tan hoang nước nhà

Bây giờ còn lại trong ta
Là niềm cay đắng xót xa phận mình
Như thuyền khôntg bến lênh đênh
Như chim gảy canh gập ghềnh lối đi

Đồng tiến NGUYỄN VĂN THỌ
Houston - Texas Apr 14-2009




' ĐƯỜNG XƯA'


Ta ngồi nhìn bóng trăng đi
Xuyên qua mây trắng như ghi nồi lòng
Trời Xuân mà tưởng như Đông
Niềm đau vận nước chất chồng mang theo

Đường xưa áo trận lưng đeo
Ba lô nặng chỉu, núi đèo vượt qua
Tay ghì chặt súng xông pha
Chiến trường ngang dọc khúc ca quân hành

Nhưng rồi thế nước mong manh
Dòng sông chảy ngược tan tành quê hương
Trong ta còn lại đoạn trường
Mang niềm cay đắng tiếc thương một thời

Tay buông súng ,nước mắt rơi
Xác thân ngả quỵ, đất trời ngửa nghiêng
Rồi mang thân phận xích xiềng
Chìm trong cõi chết đảo điên thế cờ

Houston-Texas march 23-2009
Đồng Tiến Nguyễn văn Thọ






No comments:

Post a Comment