(1 ) ( 2) ( 3) (4) (5) ( 6 ) ( 7 )
Im Lặng. !
Đã lâu rồi không gọi
Ai bây giờ ra sao Cơn mưa của ngày nào Có còn gọi tên nhau.
Lâu lắm không còn đợi
Những tin nhắn bên đời Chút hương xưa vụn vỡ Cùng ngày tháng chơi vơi.
Hai đứa vẫn hai nơi
Trách chi kẻ vô tình Để mình ai nổi nhớ Cũng tan vào hư vô.
Đời như con sóng xô
Cuộn mình trong biển cả Mài miệt cuốn bờ xa Ra khơi rồi lại về.
Lâu lắm rồi không thể
Quên được một nụ cười Chuyện ta đành khép lại Cho mình chút lãng quên.
Những chờ đợi không tên
Cả hai cùng im lặng Chuyện xưa thành kỷ niệm Cho ngày sau vỗ về.
Cơn mưa qua phố cũ
Lòng lại buồn như xưa Hẹn hò không còn nữa Im lặng để hững hờ...
10/7/19
Bên Biển
Ngày sinh nhật em chạy về với biển
Hồn miên man nghe sóng vỗ rì rào Hàng dương cũ vẫn ru lời tình tự Thổn thức trong em bên biển quê nhà.
Em dang tay đón biển tận mãi xa
Và hạnh phúc đi chân trần trên cát Lắng nghe sóng hát tình ca ngào ngạt " Biển một bên và em một bên "
Biển thật xanh, bình minh cũng êm đềm
Dẫu biết em mưu sinh nơi xứ lạ Biển âm thầm chờ đợi những ngày qua Dù biết em lâu lắm chẳng về nhà Biển vẫn bao dung mở lòng đón nhận Dù biết em cả một đời lận đận Biển ân cần dành dỗ :Hãy bình yên.
Ngày sinh nhật em về thăm phố biển
Được ngắm bình minh ấm nóng đôi bờ Biển lung linh cho em mãi làm thơ Lòng chìm đắm những câu thơ về biển
Biển mênh mông ,xin làm người đưa tiễn
Cho người đi nhớ sóng sẽ quay về Những ưu tư dằn vặt kẻ nhớ quê Sẽ lặng lẽ mơ được về ngắm biển
Ở tận nơi xa anh còn lưu luyến
Một biến xanh mài miệt lũ dã tràng Trên bờ cát lang thang xây lầu mộng Sóng vô tình cuốn mất... Dã tràng ơi !
24/10/2018
Thái Bình Nguyên.
Bên Biển
Ngày sinh nhật em chạy về với biển
Hồn miên man nghe sóng vỗ rì rào Hàng dương cũ vẫn ru lời tình tự Thổn thức trong em bên biển quê nhà.
Em dang tay đón biển tận mãi xa
Và hạnh phúc đi chân trần trên cát Lắng nghe sóng hát tình ca ngào ngạt " Biển một bên và em một bên "
Biển thật xanh, bình minh cũng êm đềm
Dẫu biết em mưu sinh nơi xứ lạ Biển âm thầm chờ đợi những ngày qua Dù biết em lâu lắm chẳng về nhà Biển vẫn bao dung mở lòng đón nhận Dù biết em cả một đời lận đận Biển ân cần dành dỗ :Hãy bình yên.
Ngày sinh nhật em về thăm phố biển
Được ngắm bình minh ấm nóng đôi bờ Biển lung linh cho em mãi làm thơ Lòng chìm đắm những câu thơ về biển
Biển mênh mông ,xin làm người đưa tiễn
Cho người đi nhớ sóng sẽ quay về Những ưu tư dằn vặt kẻ nhớ quê Sẽ lặng lẽ mơ được về ngắm biển
Ở tận nơi xa anh còn lưu luyến
Một biến xanh mài miệt lũ dã tràng Trên bờ cát lang thang xây lầu mộng Sóng vô tình cuốn mất... Dã tràng ơi !
24/10/2018
Thái Bình Nguyên.
Tháng Chín Mưa Về.
Tháng chín mang về mưa nhiều hơn nắng
Nắng chưa ấm đường mưa đã giăng ngang Trên phố cũ thu hao gầy xao lãng Nắng mưa có làm phai nhạt thời gian
Tháng chín về cho thu ngập lá vàng
Những chiếc lá ướt nhạt nhòa mộng cũ Bản tình ca mùa thu đầy quyến rũ Cho dấu yêu xưa một thuở tìm về
Tháng chín về mùa thu cũng ngô nghê
Bao hò hẹn vẫn chưa lần gặp mặt Bên phố xưa thu buồn trong héo hắt Ai đó không về, con phố hoang vu
Tháng chín về trời dày dặt mây mù
Sáng nắng chiều mưa, em về ướt áo Trời mùa thu không mộng mơ hư ảo Bởi mưa tơi bời trên phố người ơi... !
01/9/2018
Thái Bình Nguyên
Thai Binh Nguyên
{Tặng cho Thục Hân và anh ấy }
Anh là một dòng sông đầy yên ả
Em như con thuyền bé nhỏ lênh đênh Bến bờ đâu mà mắt nhìn xa lắc Để mùa thu mang gió với mây về
Dù biết không phải Ngưu Lang Chức Nữ
Ô Thước bắc cầu...tháng bảy mưa ngâu Dù cho thời gian bạc trắng mái đầu Nhiều tháng bảy trôi qua trong vô vọng
Anh đừng ví tình ta như con sóng
Vẫn miệt mài nhẩn nại bến bờ xa Có lúc dại khờ , có lúc ngân nga Cũng có lúc lại giận hờn vô cớ
Có anh rồi mà em thì cứ ngỡ
Một vòng tay yêu dấu đã xa rồi Những lúc buồn chỉ nhìn ngắm mưa rơi Và thầm ước thời gian đừng vội vả
Chiều cuối tuần cùng bạn bè "xa ngã "
Cũng tập tành phố xá với người ta Bước chênh vênh trên phố phường xa lạ Có đôi mắt nào vẫn dõi gần bên
Rồi một chiều không có bóng hoàng hôn
Mưa giăng kín mang chiều đi rất vội Anh bên ấy bình minh đang đỏ rực Em bên này lấp lánh các vì sao
Qua một ngày nổi nhớ cũ hanh hao
Đêm lặng lẽ như nghe từng nhịp thở Khúc nhạc buồn buông lên lời vụn vỡ Có nhau rồi, đừng để lạc mất nhau .
Ngày 13/05/2018
Thai Binh Nguyên to Nghiem Nguyen
Ngày Trở Về
Sau cuộc chiến tôi trở về quê cũ
Lũ bướm vàng cứ tưởng khách đường xa Phố cũ người xưa trở thành xa lạ Tôi bàng hoàng nhìn ngắm những người qua
Tiếng chuông nhà thờ vọng tiếng ngân nga
Như thuở nào trường dòng ngày tôi học Giờ xa quá bạn bè không được gặp Cũng xa trường xa lớp để đi xa .
Sau cuộc chiến tôi chẳng thể nhớ ra
Khu vườn nhỏ lối vào nhà hạn hẹp Hàng dừa cao cũng rủ mình khép nép Chằng đón chào tôi , dù biết tôi về
Bà mẹ già như chợt tỉnh cơn mê
Rưng rưng nhìn tôi hai hàng nước mắt Tôi nhìn mẹ mà lòng đau như thắt Tôi trở về sau cuộc chiến là đây
Mười mấy năm biết bao sự đổi thay
Bạn bè cũ biết bao người nằm xuống Chiến tranh đi qua nổi buồn ở lại Mùa xuân về mà lạnh tận trong tim
Hàng dừa trong sân lặng lẽ im lìm
Tôi lại nhớ trong những lần về phép Trèo lên hái dừa , nghịch phá như xưa Để nghe tiếng mẹ đong đưa trong gió
Tôi trở về căn nhà xưa còn đó
Những kỷ niệm chiến tranh không hề nhỏ Hắt hiu buồn nhưng vẫn muốn về thăm Lòng ngổn ngang với bao nổi thăng trầm
Ngày trở về sau khi tàn cuộc chiến
Dăm ba cô thời tôi còn mới lớn Giờ theo chồng bỏ lại những cuộc chơi Tôi trở lại chơi vơi và nhung nhớ
Thời vàng son xa rồi tôi cứ ngỡ
Em vẫn còn trông ngóng đứng chờ tôi Những hụt hẩng mình tôi trên lối cũ Mất hết rồi còn lại bóng chiều hoang .. . Ngày 07/02/2018 Thai Binh Nguyên (Tặng anh Hai )
Nổi Nhớ Quê Xưa
Anh xa quê bao nhiêu năm rồi nhỉ ?
Khắc khoải ngày về thăm lại chốn xưa Hàng cây sau vườn chiều gió đong đưa Kỷ niệm cũ cứ mong manh hờn dỗi
May mà có em chia buồn trăm mối
May mà có em nhịp nối bờ vui " Hai phố núi chim nhớ về phố cũ Trống trường xưa giờ vắng bóng người thương " Anh cách xa trăm vạn những nẻo đường Quê hương vẫn ngậm ngùi trong ánh mắt Nổi xót xa với bao nhiêu dằn vặt Anh nhờ em xoá sạch những nỗi buồn
Ngày anh xa quê trời lạnh mưa tuôn
Mang theo cả ước mơ và trăn trở Bỏ lại đó vần thơ còn dang dở Tiếng à ơi ai vọng dưới trưa hè
Trên đường nhỏ, tiếng ve, hàng phượng cũ
Níu chân anh chậm lại để ngoái nhìn Khoảng trời đó anh mơ ngày trở lại Để cùng em dung dẻ dưới trời hồng.
Để cùng em dang tay giữa mênh mông
Cùng nhìn ngắm hàng cây đang tắm nắng Hãy quên hết nhọc nhằn và cay đắng Để ngắm bình minh rực rỡ phía chân trời.
03/7/2018
Thái BINH Nguyen
Mẹ Ơi !
Nhớ như in ngày nghe tin mẹ mất
Hốt hoảng điên cuồng con chạy như bay Về với mẹ sau bao năm rong ruỗi Mẹ đâu rồi...mắt vẫn dõi theo con
Nhớ ngày nào mỗi lần về với mẹ
Nổi mừng vui mẹ không nói nên lời Nhìn tóc mẹ thời gian thêm bạc trắng Chạnh lòng con quay mặt , mắt rưng rưng
Trời đã làm mưa,mưa mãi không ngưng
Không còn mẹ lớn khôn đành dừng lại Mẹ hôm nay sẽ ra đi mãi mãi Dưới hiên xưa ai còn đợi con về
Rồi năm sau giỗ mẹ con về quê
Mùa Vu Lan áo con cài hoa trắng " Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc " Con bao lần làm nước mắt mẹ rơi ?
Thương những tháng năm trái gió trở trời
Mẹ một mình trong căn nhà trống vắng Các con mưu sinh , xứ người đăng đẳng Để mẹ mõi mòn trông đợi bâng quơ
Có những đêm con thao thức làm thơ
Những bài thơ cho tình yêu,bè bạn Mẹ còn đó con chưa làm thơ tặng Để mẹ mất rồi, con lặng một nổi đau . VỀ Đi EM !
Về đi em quê mình Phan Rí Cữa
Dừng lại cầu Nam đi xe ngưa về nhà
Ngang qua trường Trung học Hòa Đa
Ngắm phượng lung linh đỏ thắm sân trường
Về đi em mang theo cả yêu thương
Tặng cho bạn bè chung trường , chung lớp
Chắc rẫy táo ngày xưa thành huyền thoại
Áo trắng ngày nào gió đã thôi bay
Cứ bỏ sau lưng phố phường xa lạ
Bỏ những mưu sinh vất vả nhọc nhằn
Dành một ngày về thăm Phan Rí Cữa
Để sà vào lòng mẹ được vỗ về
Về đi em đi suốt dọc đường quê
Ăn bánh căn, bánh xèo, hay bánh hỏi
Bánh tráng cuốn dưa leo giòn ngon ngọt
Quán hàng khuya mời gọi đón em về
Về đi em con đò đón đưa năm cũ
Vẫn cắm sào chờ đợi khách sang sông
Giờ đã có cầu bắc qua dòng sông ấy
Vẫn nhớ ngày xưa ngóng chuyến đò sang
Về đi em phố xá vẫn rộn ràng
Món ăn quen và mẹ già vẫn đợi
Về đi em , về đi đừng nghĩ ngợi
Đường mưu sinh dài suốt cả đời người
Về đi em để nhớ thuở đôi mươi
Gánh hàng rong cùng me ra chợ bán
Vẫn mời chào đon đã như ngày xưa
Anh ngư dân lườm liếc chẳng vừa
Nghe xao xuyến lần đầu em mắc cỡ
Kỷ niệm một thời không quên nhác nhở
Cây khế nhà ai trỉu quả bên thềm
Cả lũ bạn rũ nhau vào hái trộm
Về đi em thời gian không thể đợi
Mái đầu xanh giờ đã bạc mất rồi
Nghe đâu đó câu ru hời phảng phất
Mẹ bên mình cho giấc ngủ tuổi thơ
Hãy bỏ sau lưng phố phường nhộn nhịp
Cánh diều xinh cùng lũ bạn ngày nào
Trên đồi cát tranh nhau từng khoảng trống
Nhớ một thời xích mích kiểu trẻ con
Về đi em quên phố phường tấp nập
Tìm chút bình yên nơi chốn quê nhà
Có một chàng "Hoàng Từ " của ngày xưa
Chờ cô bé lọ lem về trong nổi nhớ
Chút bàng hoàng lắc lơ rồi cứ ngỡ
Phía hoàng hôn tay níu được mặt trời.
Ngày Trở Về :Sau cuộc chiến
Sau cuộc chiến tôi trở về quê cũ
Lũ bướm vàng cứ tưởng khách đường xa Phố cũ người xưa trở thành xa lạ Tôi bàng hoàng nhìn ngắm những người qua
Tiếng chuông nhà thờ vọng tiếng ngân nga
Như thuở nào trường dòng ngày tôi học Giờ xa quá bạn bè không được gặp Cũng xa trường xa lớp để đi xa .
Sau cuộc chiến tôi chẳng thể nhớ ra
Khu vườn nhỏ lối vào nhà hạn hẹp Hàng dừa cao cũng rủ mình khép nép Chằng đón chào tôi , dù biết tôi về
Bà mẹ già như chợt tỉnh cơn mê
Rưng rưng nhìn tôi hai hàng nước mắt Tôi nhìn mẹ mà lòng đau như thắt Tôi trở về sau cuộc chiến là đây
Mười mấy năm biết bao sự đổi thay
Bạn bè cũ biết bao người nằm xuống Chiến tranh đi qua nổi buồn ở lại Mùa xuân về mà lạnh tận trong tim
Hàng dừa trong sân lặng lẽ im lìm
Tôi lại nhớ trong những lần về phép Trèo lên hái dừa , nghịch phá như xưa Để nghe tiếng mẹ đong đưa trong gió
Tôi trở về căn nhà xưa còn đó
Những kỷ niệm chiến tranh không hề nhỏ Hắt hiu buồn nhưng vẫn muốn về thăm Lòng ngổn ngang với bao nổi thăng trầm
Ngày trở về sau khi tàn cuộc chiến
Dăm ba cô thời tôi còn mới lớn Giờ theo chồng bỏ lại những cuộc chơi Tôi trở lại chơi vơi và nhung nhớ
Thời vàng son xa rồi tôi cứ ngỡ
Em vẫn còn trông ngóng đứng chờ tôi Những hụt hẩng mình tôi trên lối cũ Mất hết rồi còn lại bóng chiều hoang ...
Ngày 07/02/2018
Thai Binh Nguyên (Tặng anh Hai ) |
Vu Lan Nhớ Mẹ !
Bao nhiêu năm áo con cài hoa trắng
Là bấy nhiêu lần nhớ mẹ khôn nguôi Những mùa thu qua, vắng mẹ bùi ngùi Trời đổ mưa ngâu, con thầm khóc mẹ.
Dù cố dặn lòng :Hãy luôn mạnh mẽ
Bởi bên đời không còn mẹ như xưa Bởi khoảng không gian là những âm thừa khi ngực áo con cài màu hoa trắng.
Giữa thị thành ồn ào đành lẳng lặng
Xót xa chạnh lòng quá đỗi mẹ ơi Lớn khôn bao nhiêu mới hết chơi vơi Không có mẹ một đời con ngu dại.
Cay đắng ngọt bùi mẹ mang đi mãi
Tháng bảy vu lan, mắt bỗng nhạt nhoà Cành hoa trắng rưng rưng trong buồn tủi Mẹ xa rồi rong ruổi một đời đau.
16/8/2019
Thái Bình Nguyên.
TẾT CỦA ANH.
Tết của anh không bánh chưng, bánh tét
Không có ba mươi để đón giao thừa Tết của anh giờ đã đến hay chưa ? Nghe thương nhớ tết của thời thơ ấu
Tết của anh không đào , mai ,dưa hấu
Chẳng có lì xì với những phong bao Tết của anh ngồi đếm những vì sao Đêm ba mươi tối trời buồn tĩnh mịch
Tết của anh không trái cây rượu thịt
Vẫn yên ,vẫn lành,bình lặng trôi qua Tết của anh thương nhớ một người xa Và anh lại nhắc : đừng quên áo mới
Tết của anh, anh vẫn hoài mong đợi
Được mừng xuân bên đoàn tụ gia đình Đươc quây quần bên ánh lữa xinh xinh Chờ bánh tét chín cười đùa vui vẻ
Tết của anh chắc những ngày quạnh quẻ
Ngày không em và tết cũng không còn Anh lại mơ về quê hương ngày tết Bên pháo hoa chờ đón phút giao thừa ./.
26/01/2018
Thai Binh Nguyên
( Tặng cho một người anh xa quê )
Trước Biển Paris !
Trở về paris một ngày đầu đông
Bao kỷ niệm ùa về trong ký ức Hoa bằng lăng đã thôi không tím rực Phía con đường từng hò hẹn ngày xưa.
Trước biển một mình nghe sóng đong đưa
Em thầm đếm đàn Hải Âu về muộn Hoàng hôn cũng theo chiều đang buông xuống Nhòa nhạt biển xanh, chìm khuất chân trời.
Vẫn biết giờ đây hai đứa hai nơi
Anh bình minh sáng bừng nghe chim hót Em bên này lắp lánh những vì sao Trước biển bâng khuâng nghe sóng dạt dào.
Từng con sóng nhỏ lao xao chiều muộn
Em trở về tìm một chút bình yên Đứng trước biển nghe lòng mình tĩnh lặng Tít tắp khơi xa nhuộm đỏ chân trời.
Trước biển một mình nổi nhớ chơi vơi
Giữa dòng đời mênh mông tìm lối rẽ Bờ cát dịu êm dưới chân lặng lẽ Cho lũ dã tràng dệt mộng say sưa.
Trước biển Paris cảm hứng làm thơ
Lời lẽ chẳng nồng nàn như thuở trước Anh đi rồi thời gian em đếm ngược Phương xa nào còn nhớ mối tình thơ.
28/11/2018
Thái Bình Nguyên
Em Trở Về.
Em trở về thì anh đã ra đi Một đại dương chia hai bờ ngăn cách Em lặng lẽ đếm từng con sóng biển Chân lãng du anh rong ruổi xứ người Em trở về con phố cũ chơi vơi Và trống vắng ùa về bao kỷ niệm Con đường cũ bằng lăng đang nở tím Anh đi rồi màu hoa cũng tương tư Chiều xuống thấp hoàng hôn thôi ráng đỏ Mưa vẫn bay, con phố nhỏ giận hờn Em lạc bước nhớ một thời nông nổi Khắc khoải đâu đây vọng một lời ru Trời hôm ấy hình như đã sang thu Mây giăng kín gió vội vàng hối hả Nghĩ về anh với những điều rất lạ Lòng chênh vênh rơi rớt giọt lệ buồn. 23/8/2018 Thái Bình Nguyên
Ngày Giỗ Ba.
Ngày giỗ ba mưa ngập tràn phố thị
Mưa theo con về tận chốn quê nhà Gió miên man bên thềm xưa lá rụng Trời bổng sầu nên giọt đổ mưa tuôn
Ngày giỗ ba phố xá cũng rủ buồn
Chiến trường xưa có bao người nằm xuống Và con bất hạnh, nên không được gọi Tiếng ba ơi, từ lúc mới chào đời
Ngày giỗ ba năm nào cũng mưa roi
Con lại tất tả quay về quê cũ Di ảnh đó ,môi ba đang mím chặt Con nghẹn ngào nghe trong dạ rưng rưng
Ngày giỗ ba mưa rơi mãi không ngưng
Tàn cuộc chiến mồ mã ba chẳng có Ba nằm lại nơi chiến trường nắng gió Con tôn vinh ba là một người hùng.
27/7/2018
Mùa Thu Kỷ Niệm.
Tháng tám về ta nhớ mùa thu cũ
Một lần nào về qua phố Phan Rang Hoa cúc ngày xưa nhuộm vàng lối nhỏ Giờ đã rêu phong một thuở hẹn hò.
Tháng tám ngập ngừng qua từng ô cửa
Mong ai đó về thăm lại phố xưa Mùa thu ơi thao thức những ngày mưa Bởi người đi, biết bao giờ về nữa
Tháng tám ơi ! Thu hẹn lần hẹn lữa
Chờ bước chân ai... Xào xạc thu vàng Bằng lăng tím tương tư từng con phố Ai đó không về, tím cả trời thu
Tháng tám về người ở tận nơi đâu
Ta nhớ bài thơ "Về qua phố cũ " Bài thơ nợ duyên như thầm nhắn nhủ Một mùa thu Sao quá đỗi tình cờ
Một mùa thu đẹp như một giấc mơ
Cho ta gặp gỡ, dẫu là hư ảnh Tháng tám về làm mưa dầm ướt đẫm Bài thơ xưa nhoà nhạt khúc mong chờ...
7/8/2018
Tặng cho một người thật xa. Gió ngược chiều tóc ở lại phía sau. Lời nhắn nhủ vẫn bay về phía trước. Thời gian ơi ta âm thầm đếm ngược Đến bên người còn âm ỉ nổi đau Gió ngược chiều ý nghĩ cũng chênh chao Bình minh nơi đây, hoàng hôn nơi đó Ai đón mặt trời, ai đếm vì sao? Bởi ngược chiều gió thổi chẳng cùng nhau Gió ngược chiều con phố đã hư hao Bao ý nghĩ cũng ngược về quá khứ Thư tình xưa biết ai còn cất giữ Ngược thời gian có còn kẻ đồng hành ? Gió ngược chiều héo hắt ước mơ xanh Ta lặng lẽ thả hồn bay ngược hướng Một chút heo may bên đường se lạnh Ngược thời gian chao chạnh những nỗi buồn 12/8/2018 Thai Binh Nguyên .
Tháng Sáu Sắp Qua !
Tháng sáu rồi cũng chuẩn bị ra đi
Bỏ lại phía sau hàng mưa dang dỡ Trên phố quen dáng ai về cứ ngỡ Những hẹn hò xưa, một thuở quay về
Tháng sáu còn nán lại chút sơn khê
Ai ngại ngùng nhìn mưa bên khung cửa Ai chờ ai như tình chưa tan vỡ Như cùng trú mưa dưới mái hiên nhà
Tháng sáu ra đi nhớ bước chân qua
Nhớ mưa bồi hồi cài hoa lên tóc Em vẫn còn ấp e đầy tuổi ngọc Anh đã qua rồi một thuở thanh xuân
Tháng sáu cuối mùa với những bâng khuâng
Mưa vẫn rớt rơi trên vùng kỷ niệm Anh đã thật xa màu trời chợt tím Để gió buồn không chịu chở mây bay
Tháng sáu chưa đi tình vẫn còn đầy
Còn nhung nhớ những chiều mưa rả rích Hàng cây bên đường tắm mưa đùa nghịch Biết anh chẳng về nên phố hoang vu...
15/06/2018
Thai Binh Nguyên ANH LÀ AI ?
( Thương tặng Thục Hân )
Có lẽ nào tim tôi lại trao anh
Khi nổi nhớ cứ lồng vào hơi thở
Khi trong tôi còn bao điều lầm lỡ
Ngày không anh , tôi mong ngóng đợi chờ
Anh là ai mà tôi phải ngẩn ngơ
Quên, và nhớ không tìm ra đáp số
Một chút bâng khuâng mà tôi cứ ngỡ
Yêu lần đầu , hay điệp khúc lần hai ?
Tôi là ai mà nặng gánh hai vai
Sống một nửa , và chết đi một nửa
Trò chơi tình yêu bao lần sấp ngữa
Vẫn muộn phiền yếu đuối một tình yêu
Anh cho tôi hạnh phúc với bao điều
Tôi ao ước một ngày tim không vỡ
Giờ có anh tôi thấy mình lầm lỡ
Với thời gian luôn hối hả chẳng dừng
Anh là ai thân thiết hay người dưng ?
Chưa gặp gỡ mà như trong tiềm thức
Anh là ai tôi bao lần tôi ray rứt
Như một thời vụng dại , một tình yêu !
Không có anh lòng buồn biết bao nhiêu
Anh cứ đến , cứ đi trong mất hút
Thời gian ơi cho tôi thêm một chút
Để ngắm nhìn khoảng lặng của tình yêu !!!
|
No comments:
Post a Comment