TRANG THƠ  THÁI BÌNH NGUYEN 
  1     2        3       4   (5)   (6)



Hình mòi chụp khi đi chơi Tây Ninh trở về SG (1//9/2017)

 QUÊN MỘT NGƯỜI
Trời đã bắt đầu mùa thu rồi em
Anh lại nhớ mùa này trong năm trước
Hình bóng em lại hiện hữu đâu đây
Em đi rồi còn lại gió heo may


Đang đùa giỡn miên man ngoài song cữa
Anh tự nhủ là em không về nữa
Như gió trong lòng thổi mãi vào tim
Làm nhức nhói lõi len từng cơ thể

Anh vẫn đợi bên hiên nhiều đến thế
Ngày tháng dài cứ mãi mãi mùa đông
Em sẽ về ! Sẽ về.Có phải không ?
Anh nói khẻ...rượu mềm môi cay đắng

Chờ đợi em hanh hao chiều nhạt nắng
Ôm ấp chi hoài tình đã ra đi
Nơi quán cũ, bên góc bàn kỷ niệm
Em nhạt nhòa trong khói thuốc chiều nay

Thêm một ngày nữa anh uống thật say
Trong men rượu tìm quên hay để nhớ ?
Lá ngoài hiên rụng rơi anh cứ ngỡ
Bước chân em về lại mái nhà xưa

Ước mơ anh ngắn ngũi phía ngoài kia
Sân trống trải chỉ toàn là lá rụng
Thôi em cứ đi đi như đã định
Cầu mong em toại nguyện ...mãi an nhiên !

Cám ơn TBN, hình như ý trùng hợp với NN , những vần thơ dầy tiếc nuối.



VỀ QUA PHỐ CŨ

Một chiều nào ghé ngang qua phố cũ
Nắng thu vàng nhớ một thuở hương phai
Thị xã phan Rang tên gọi ngày xưa
Giờ Thành Phố bao con đường rộng mở

Nhớ dáng nhỏ ngày nào còn bỡ ngỡ
Còn ngu ngơ ngày ấy mới ra trường
Về cái phố nóng như rang , gió như phan
Cũng thân thuộc mười sáu năm gần gũi

Giờ xa quá dường hẹn hò năm cũ
Thống Nhất rộn ràng quán xá đêm đêm
Đường Quang Trung trường Nguyễn Trãi êm đềm
Qua phố cũ thấy mình như bé lại

Thương phố xá nhiều nắng mưa dầm dãi
Xót xa đời mình với một nổi đau
Về phố cũ giăng giăng đầy kỷ niệm
Biết lòng ai còn có nhớ một người !!!


Thai Binh Nguyên.

feeling Nhớ Phan Rang.






Thời gian trôi qua.

XUÂN - HẠ - THU - ĐÔNG
Có MỘT MÙA XUÂN NHO NHỎ trong em
MÙA HÈ KỶ NIỆM đong đầy nổi nhớ
MÙA THU CHO EM tình yêu dang dỡ
BUỒN ,vì THÀNH PHỐ KHÔNG CÓ MÙA ĐÔNG

Anh còn LẮNG NGHE MÙA XUÂN VỀ không
Hay âm thầm nhớ NỔI BUỒN HOA PHƯỢNG
THU HÁT CHO NGƯỜI - NGÀN THU ÁO TÍM
Cho em LÃNG QUÊN CHIỀU ĐÔNG HÀ NỘI

NẾU XUÂN NÀY VẮNG ANH em mong mõi
MÙA XUÂN ƠI - MÙA XUÂN - XUÂN CỐ HƯƠNG
TẠM BIỆT MÙA HÈ , rồi anh đi mãi
NGÀY MÙA ĐÔNG hay MỘT NỬA MÙA ĐÔNG

VÀ TRONG GIÓ MÙA THU thoảng mênh mông
MÙA ĐÔNG KHÔNG CÓ TUYẾT RƠI song cữa
NGÀY KHÔNG ANH - THÀNH PHỐ BUỒN một nửa
LỐI THU XƯA -MÙA THU CHẾT lâu rồi

THƯ TÌNH CUỐI MÙA THU , viết rồi thôi
Sợ KHÔNG CÒN MÙA THU về lần nữa
Nhưng MÙA THU CÒN ĐÓ phải không anh 
Để em biết MÙA THU CHƯA KHÉP LẠI

TRƯỜNG CŨ TÌNH XƯA -PHƯỢNG BUỒN tê tái
Đã qua rồi MÙA HẠ - PHƯỢNG YÊU ơi
HỌP MẶT LẦN CUỐI - TẠM BIỆT MÙA HÈ
KHI MÙA THU ĐẾN bên thềm heo may

MÙA THU LÁ BAY đầy trên lối cũ
Chốn hẹn hò THU QUYẾN RŨ - THU XA 
MÙA ĐÔNG SẮP ĐẾN - MÙA ĐÔNG SẼ QUA
Và NỔI NHỚ MÙA ĐÔNG nhiều không nhỉ

Đông đến MÙA THU KHÔNG TRỞ LẠI rồi
KHÔNG CÒN MÙA THU trên mặt biển xanh
Và BIỂN NHỚ mỗi lần THU QUYẾN RŨ
LÁ ĐỔ MUÔN CHIỀU - NƯỚC MẮT MÙA THU

MÙA ĐÔNG MONG MANH - MÙA ĐÔNG KHÔNG LẠNH
THƯ TÌNH MÙA ĐÔNG anh viết cho em 
Lời TÌNH TỰ MÙA ĐÔNG còn vang mãi
Nhưng anh đã quên rồi KỶ NIỆM MÙA ĐÔNG .

( những chữ viết hoa là tựa của các bài hát về bốn mùa )
Thái Bình Thai Binh Nguyên



Tháng Tư buồn.

Tháng tư nào đã mang mẹ ra đi.
Để nổi nhớ vấn vương căn nhà nhỏ
Con trở lại đứng ngẩn ngơ và khóc
Tháng tư buồn ngồi ngóng một cơn mưa !

Hoa vẫn nở nhưng sắc vàng đã nhạ
Mẹ dấu yêu giờ cũng đã xa rồi
Con lặng lẽ cứ nhìn di ảnh mẹ
Ngậm ngùi con thả nổi nhớ lên trời

Biết bao giờ mới gặp lại mẹ đây ?
Dù chốc lác cũng làm lòng ấm mãi
Mẹ ra đi nghĩa là không trở lại
Để hiên xưa rơi rụng những âm thừa

Con trở lại đứng ngẩn ngơ và nhớ
Tháng tư nào chờ đợi những mùa thi
Không có mẹ một mình con tựa cữa
Phía hoàng hôn tím ngắt bóng chiều đi

kỷ niệm cũ đã cùng me đi mất
Con vẫn còn thèm khát những rày la
Con nhớ mẹ , thả hồn trong bóng tối
Nhận ra rằng đã vắng mẹ từ đây !!!

(Mẹ ơi mỗi lần nhớ mẹ con làm một bài thơ tặng mẹ )
Ngoảnh lai
Ngoảnh lại để thấy thời thơ bé
Được nâng niu... vòng mẹ tay cha
Được ấm êm ,đủ đầy anh chị
Được vô tư ca hát líu lo

Ngoảnh lại để nhớ thời tiểu học
Ngôi trường xưa trứng cá quanh sân
Cả lũ bạn tranh nhau trèo hái
Cùng giành ăn trái chín ngọt lành

Giờ ra chơi sân trường huyên náo
Đứa nhảy dây, u mọi, giật cờ
Mặt mày quần áo , ôi lem luốc
Đứa ngồi yên, căng thẳng với ô quan

Ngoảnh lại với một chút ngỡ ngàng
Tuổi mười sáu vẫn còn rất nhỏ
Chưa tô son, làm dáng ra đường
Không vương vấn, ánh nhìn khác phái

Ngoảnh lại bổng nhớ thời con gái
Tóc dài bay, áo thẳng nếp lược là
Mắt khẻ chớp, điệu đà xuống phố
Bọn con trai to nhỏ trầm trồ

Mà chẳng dám quay đầu nhìn lại
Chân chạm nhau ngập ngừng phải, trái ?
Rẽ quanh co, lạc cả lối về
Tim bồi hồi ...suốt cả đường quê
Chợt nhớ ngày xưa...Bài này mình làm đã lâu

năm 1978, giờ lục lại .
Ngày 5/5/2016
Bốn nàng tiển Phanrang & Phanri
 
                                                               Thai Binh Nguyên

PHAN RI MÙA THU
Phan Ri mùa thu sao buồn chi la
Phía cầu Nam vắng xe ngựa đi vềTrường Hoa Đa 
giờ đã thay tên mới.Kỷ niệm một thời theo gio bay xa
***

Phan Ri mùa thu vọng khúc dân ca.
Giữa biển khơi anh ngư dân chợt hat.
Đàn ca bơi quanh mạn thuyền nghe nhac
Sao đầy trời lấp lánh tiếng vỗ tay

Phan Ri mùa thu bàng bạc trời mây
T̉rơi xuống thấp quán bên đường trây hôi
Qua cầu mới ăn bánh căn nóng hổi
Đặc sản quê nhà nhớ mãi không quên.

Phan Ri mùa thu nghe nhạc không tên
Cuả Vũ Thành An vào hồn man mác
Chiều qua thật chậm bên hiên nắng nhạt
Ngắm hoàng hôn đang tắm đáy sông buồn

Phan Ri mùa thu trời đổ mưa tuôn
Từng hạt nhỏ đan xen trên làn tóc
Em hối ha trên con đường đi học
Hay tan trường về vội vã bước nhanh

Phan Ri mùa thu đường phố vắng tanh
Không đến được cùng anh du đã hẹn
Hai con phố em nhớ hoài chốn cũ
Mùa thu ơi nói hộ khúc tâm tình.

,04.07.17Thai Binh Nguyên


ANH LÀ AI ?
( Thương tặng Thục Hân )

Có lẽ nào tim tôi lại trao anh
Khi nổi nhớ cứ lồng vào hơi thở
Khi trong tôi còn bao điều lầm lỡ

Ngày không anh , tôi mong ngóng đợi chờ

Anh là ai mà tôi phải ngẩn ngơ
Quên, và nhớ không tìm ra đáp số
Một chút bâng khuâng mà tôi cứ ngỡ
Yêu lần đầu , hay điệp khúc lần hai ?

Tôi là ai mà nặng gánh hai vai
Sống một nửa , và chết đi một nửa
Trò chơi tình yêu bao lần sấp ngữa
Vẫn muộn phiền yếu đuối một tình yêu

Anh cho tôi hạnh phúc với bao điều
Tôi ao ước một ngày tim không vỡ
Giờ có anh tôi thấy mình lầm lỡ
Với thời gian luôn hối hả chẳng dừng

Anh là ai thân thiết hay người dưng ?
Chưa gặp gỡ mà như trong tiềm thức
Anh là ai tôi bao lần tôi ray rứt
Như một thời vụng dại , một tình yêu !

Không có anh lòng buồn biết bao nhiêu
Anh cứ đến , cứ đi trong mất hút
Thời gian ơi cho tôi thêm một chút
Để ngắm nhìn khoảng lặng của tình yêu !!!

Ngồi ẹo lưng sắp rơi xuống biển.
Ngôi trường trong trí nhớ !
Có một dạo ta về thăm trường cũ
Thầy cô đâu , bè bạn cũng về đâu ?
trường mái đỏ , tường vôi và phượng thắm

Hè đã sang rồi sao chẳng chia tay ?
Nhớ một thuở sân trường tà áo bay
Bọn con trai chọc ghẹo , má hây hây
Con gái "ghét ' nhưng mà không dám nói
Để rồi thương , rồi giữ kín trong lòng

Hỡi bạn cũ có khi nào bạn nhớ
Sân trường xưa và những buổi ra chơi
Lũ con gái thì tụm năm , tụm bảy...
Miệng tủm tỉm cười , mắt liếc con trai

Chiếc lá ngập ngừng rơi rớt một ...hai...
Con trai nhặt lên để làm kèn thổi
Còn con gái cứ buồn , vui giận dỗi !
Khoảnh khắc này , ai còn nhớ hay quên?

Mình ngẩn ngơ trước nổi nhớ không tên
Các bạn tôi giờ người đây , kẻ đó...
Và tháng năm cứ "cuốn theo chiều gió"
HÒA ĐA ơi ! Vẫn mãi dấu yêu xưa !!!

Thái Bình Nguyên




Trở lên :      (1)   (2) 



    (1 )   ( 2)   ( 3)    (4)   (5)     ( 6 )

No comments:

Post a Comment