{Tặng cho Thục Hân và anh ấy }
Anh là một dòng sông đầy yên ả
Em như con thuyền bé nhỏ lênh đênh Bến bờ đâu mà mắt nhìn xa lắc Để mùa thu mang gió với mây về
Dù biết không phải Ngưu Lang Chức Nữ
Ô Thước bắc cầu...tháng bảy mưa ngâu Dù cho thời gian bạc trắng mái đầu Nhiều tháng bảy trôi qua trong vô vọng
Anh đừng ví tình ta như con sóng
Vẫn miệt mài nhẩn nại bến bờ xa Có lúc dại khờ , có lúc ngân nga Cũng có lúc lại giận hờn vô cớ
Có anh rồi mà em thì cứ ngỡ
Một vòng tay yêu dấu đã xa rồi Những lúc buồn chỉ nhìn ngắm mưa rơi Và thầm ước thời gian đừng vội vả
Chiều cuối tuần cùng bạn bè "xa ngã "
Cũng tập tành phố xá với người ta Bước chênh vênh trên phố phường xa lạ Có đôi mắt nào vẫn dõi gần bên
Rồi một chiều không có bóng hoàng hôn
Mưa giăng kín mang chiều đi rất vội Anh bên ấy bình minh đang đỏ rực Em bên này lấp lánh các vì sao
Qua một ngày nổi nhớ cũ hanh hao
Đêm lặng lẽ như nghe từng nhịp thở Khúc nhạc buồn buông lên lời vụn vỡ Có nhau rồi, đừng để lạc mất nhau .
Ngày 13/05/2018
Khi Em Về
Khi em về nhặt từng cánh phượng rơi
Mùa hạ qua ba mấy năm về trước Xin thời gian hãy cùng ta đếm ngược Sân trường vắng hoe, bè bạn xa rồi.
Khi em về cây phượng cũ lên ngôi
Những niềm riêng ngày xưa chưa kịp nói Lưu bút hồng chỉ viết vớ vẩn thôi Biết ai đó có còn lưu cất giữ ?
Khi em về qua trường xưa lối cũ
Cây me tây giờ cũng đã cằn khô Ve vẫn ngân lên bao lời trách móc Hạ đã về rồi, có gặp người xưa !
Khi em về phượng đỏ khoảng sân thừa
Giấu giọt lệ chân bước đi vội vã Lòng khắc khoải lời chia tay mùa hạ Áo trắng ngày xưa , gió cuốn bay rồi .
30/4/2018
Nhớ Mẹ Ngày Xuân
Năm năm rồi từ ngày mẹ ra đi
Là mấy năm con không về bên mẹ Căn nhà xưa vẫn còn trên lối rẽ Con hư hao phiêu bạt ở xứ người
Năm năm rồi con nhớ thuở đôi mươi
Ngày giáp tết chạy ùa về với mẹ Gói bánh chưng, bánh dày, bánh tét Đi chợ hoa cùng bè bạn láng giềng
Năm năm rồi nổi nhớ cũ triền miên
Con không dám về quê ngày giáp tết Vì nhớ mẹ, vì cô đơn, mỏi mệt Nên lặng thầm đón tết xứ người ta
Năm năm rồi từ ngày mẹ đi xa
Mùa xuân đến én về quên báo hiệu Gió lặng buồn qua mấy ngõ đìu hiu Cành mai của nhà ai không hé nụ
Năm năm rồi về nhà trên lối cũ
Mẹ không còn con tưởng chẳng lớn khôn Rồi ai sẽ rày la con lầm lỗi Nước mắt con rơi lã chã chơi vơi
Năm năm rồi quá đỗi nhớ mẹ ơi
Nhớ mâm cơm tết mẹ cúng ngoài trời Nhớ giao thừa giục con thay áo mới Đón xuân sang, nghe môi mẹ ru hời
...
... Rồi một ngày chiếc lá đã rụng rơi Vắng bóng mẹ một đời con ngu dại
6/3/2018
Thai Binh Nguyên
Ngày Trở Về
Sau cuộc chiến tôi trở về quê cũ
Lũ bướm vàng cứ tưởng khách đường xa Phố cũ người xưa trở thành xa lạ Tôi bàng hoàng nhìn ngắm những người qua
Tiếng chuông nhà thờ vọng tiếng ngân nga
Như thuở nào trường dòng ngày tôi học Giờ xa quá bạn bè không được gặp Cũng xa trường xa lớp để đi xa .
Sau cuộc chiến tôi chẳng thể nhớ ra
Khu vườn nhỏ lối vào nhà hạn hẹp Hàng dừa cao cũng rủ mình khép nép Chằng đón chào tôi , dù biết tôi về
Bà mẹ già như chợt tỉnh cơn mê
Rưng rưng nhìn tôi hai hàng nước mắt Tôi nhìn mẹ mà lòng đau như thắt Tôi trở về sau cuộc chiến là đây
Mười mấy năm biết bao sự đổi thay
Bạn bè cũ biết bao người nằm xuống Chiến tranh đi qua nổi buồn ở lại Mùa xuân về mà lạnh tận trong tim
Hàng dừa trong sân lặng lẽ im lìm
Tôi lại nhớ trong những lần về phép Trèo lên hái dừa , nghịch phá như xưa Để nghe tiếng mẹ đong đưa trong gió
Tôi trở về căn nhà xưa còn đó
Những kỷ niệm chiến tranh không hề nhỏ Hắt hiu buồn nhưng vẫn muốn về thăm Lòng ngổn ngang với bao nổi thăng trầm
Ngày trở về sau khi tàn cuộc chiến
Dăm ba cô thời tôi còn mới lớn Giờ theo chồng bỏ lại những cuộc chơi Tôi trở lại chơi vơi và nhung nhớ
Thời vàng son xa rồi tôi cứ ngỡ
Em vẫn còn trông ngóng đứng chờ tôi Những hụt hẩng mình tôi trên lối cũ Mất hết rồi còn lại bóng chiều hoang ...
Ngày 07/02/2018
Thai Binh Nguyên (Tặng anh Hai )
TẾT CỦA ANH.
Tết của anh không bánh chưng, bánh tét Không có ba mươi để đón giao thừa Tết của anh giờ đã đến hay chưa ? Nghe thương nhớ tết của thời thơ ấu Tết của anh không đào , mai ,dưa hấu Chẳng có lì xì với những phong bao Tết của anh ngồi đếm những vì sao Đêm ba mươi tối trời buồn tĩnh mịch Tết của anh không trái cây rượu thịt Vẫn yên ,vẫn lành,bình lặng trôi qua Tết của anh thương nhớ một người xa Và anh lại nhắc : đừng quên áo mới Tết của anh, anh vẫn hoài mong đợi Được mừng xuân bên đoàn tụ gia đình Đươc quây quần bên ánh lữa xinh xinh Chờ bánh tét chín cười đùa vui vẻ Tết của anh chắc những ngày quạnh quẻ Ngày không em và tết cũng không còn Anh lại mơ về quê hương ngày tết Bên pháo hoa chờ đón phút giao thừa ./. 26/01/2018 Thai Binh Nguyên ( Tặng cho một người anh xa quê )
Xuân xa !
(Tặng cho An Như và một người ) Mùa xuân này ta không thể găp nhau Đai dương chia cắt hai bờ nổi nhớ Anh đã hư hao mối tình tan vỡ Đợi xuân này ghép mảnh vỡ thành đôi Xuân đã về sao vẫn thấy xa xôi Vẫn cách trở đường chim bay én liệng Anh vẫn cất giữ biết bao kỷ niệm Của người xưa đã hẹn biển non thề Xuân của anh dằn vặt nổi nhớ quê Nhớ cô gái nhỏ tình cờ quen biết Hai phương trời nổi nhớ nhung cách biệt Biết tìm đâu giữa náo nức xuân về Xuân của em đơn giản ở miền quê Không áo mới như ngày còn thơ bé Không tiền lì xì vâng , dạ ,cảm ơn Không mè nheo ...cũng chẳng biết giận hờn Xuân của anh có lẽ rất cô đơn Bởi hai đất nước khác nhau phong tục Xuân của em đêm giao thừa thức trắng Đợi đêm sang, ngày năm mới bắt đầu . 12 /01/2018 Thai Binh Nguyên
Noel Đã Đi Qua
Trở lại giáo đường Noel đã đi qua
Bên thềm xưa còn chút hương tình cũ Hôm qua em đến một mình xem lê Anh từ xa nhìn ngắm dáng xưa buồn
Trời hôm qua gió lạnh chút mưa tuôn
Anh thầm nghĩ bơ vai mình trống trãi Em ở đó gần bên sao xa mãi Chúa ơi! Tui con dang dỡ mối tình
Hiu hắt mùa đông chỉ biết lặng thinh
Noel đi qua,dư âm còn đọng lại Mùi hương cũ lặng thầm thoang thoảng mãi Tóc em bay nhòa nhạt góc giáo đường
Anh đã về mùa Noel cũ vấn vương
Em đã sang ngang với ngàn xác pháo «Sự trở lại nào cũng kèm theo mất mát Như tình tôi yêu người kiếp sau còn chua xót».
Nổi muộn phiền cứ dẫn dắt anh đi
Qua miền yêu dấu đong đầy kỷ niệm Thôi đã hết tình ta đành tắt lịm Em vu quy tôi đơn độc bên đời.
26/12/2017
Thai Binh Nguyên
Noel buồn
Cái lạnh run run Noel vê rồi đó
Em sắc màu xuống phố lạnh căm căm Chúa ơi con luôn là người ngoai đạo Chưa một lần xưng tội dưới chuông ngân.
Một nửa của con ngoan đạo vô cùng
Một nửa yêu thương như vòng tay ấm Chắc đêm nay nguyện cầu bên thánh giá Chúa thương tình cho hai đứa gần nhau
Bầu trời đêm nay ngàn vạn vì sao
Lấp lánh hát ca,lung linh thắp sáng Những đôi tình nhân bên nhau lãng mạn Tay trong tay dung dẻ dưới giáo đường
Noel vê rồi nhưng anh còn xa lắm
Kỷ niệm đong đầy,lời hứa đã vơi Quặn thắt lòng vì chơ đợi rã rời Vì nổi nhớ chênh vênh lòng khắc khoải
Noel về rồi bao nhiêu lầm lỗi
Em vô tình chẳng trách móc anh đâu Đêm đông buồn không rơi được giọt sầu Anh sẽ hiểu...vô cùng trong đêm thánh
22/12/2017 Thai Binh Nguyên
Tháng Mười Hai Lại Về !
Em đã xa rồi mùa đông yêu dấu
Anh một mình đếm bước giữa chiều rơi Cái rét mùa đông giăng sầu khắp nẻo Biết em không về nhưng anh vẫn đợi
Tháng mười hai rét căm căm dịu vợi
Đợi chờ nhau dài suốt cả đời người Chợt nhớ tiếng à ơi ngày xưa ấy Tiếng mẹ ru hời nhòa nhạt quê nhà.
Con đường em đi có lẽ rất xa
Sẽ chạy mãi dài theo từng ký ức Anh vẫn đợi bên hiên chìm tím rực Tháng mười hai nắng tắt sớm mong chờ
Anh sẽ giữ trong tim từng nổi nhớ
Mong em về cảm nhận chút cô đơn Ngày tháng chia xa ,còn đuọc dỗi hờn Có còn tiếc nuối của thời tuổi trẻ
Tháng mười hai về qua hiên rất khẻ
Có mưa rơi nên ướt cả tâm hồn Biết bây giờ mình đã hết lớn khôn Hết vụng dại của một thời nông nổi
Tháng mười hai về có ai mong mõi
Có ai chờ ai đợi một người đi Cây sầu đông vẫn đổ lá tình si Con đường cũ thôi hết rồi hò hẹn
Tháng mười hai tình ta không trọn vẹn
Tìm gặp nhau như cút bắt trò chơi Trời không vui nên mưa bão tơi bời Ta lạc mất giữa mùa đông yêu dấu
03/12/2017 Thai Binh Nguyên
Lỗi Hẹn Sa Pa
Sau mùa xuân hoa nở đầy phố núi
Tháng giêng về anh lỗi hẹn cùng em Một mình em vẫn mơ về nơi ấy Để chạm tay vào hoa tím mỏng manh
Anh lại nói :"Em yêu ơi lỗi hẹn ,
Bởi mùa này phố núi phủ đầy sương Trời rưng lạnh sợ em mang áo mỏng Với vai gầy, mắt biếc , tóc dài bay "
Em vẫn đầy nổi khắc khoải chiềunay
Trời rủ xuống và mây bay lặng lẽ Trước mắt em là một cánh đồng hoa Em vẫn tưởng anh đưa về phố núi
Vẫn bên em trong tay anh gần gũi
Lưng chừng đèo hoa phủ tím đồng quê Nhưng lỗi hẹn anh chưa về phố núi Phố đồi cao vời vợi với hoa buồn . Em lẻ bước chênh vênh trên phố cũ Chiều Paris mưa phủ kín chân trời Vẫn phố cũ nghe chừng không quen biết
Anh ở đâu đê chiều buồn da diêt.
Để đường xưa mưa lu ngập chân gầy Em một mình qua phố cũ mưa bay. Thèm hơi ấm trong tay anh dung de
Ngày trơ về con đường xưa quạnh quẻ
Dòng sông nào vẫn con nước đầy vơi Thuyền không bến giữa đời trôi lẵng lặng Em cô đơn lạc bước giữa bao người
Anh vẫn đo,em đây sao xa lạ
Giữa phố quen em lạc mất con đường Thôi hết rồi những ho hẹn vấn vương Những hờn dôi những buồn vui vô cớ
Con đường cũ biết anh còn có nhớ
Những hàng dương bên biển một chiều mưa Gió gọi mây về cho sóng đong đưa Cho con dã tràng không thèm se cát
Để sóng biển cứ nhìn em ngơ ngác
Em hỏi lòng:Ai trách kẻ sang ngang.
(Một bài thơ cũ ),5/11/2017 Thai Binh Nguyên
MƯA Mưa tầm tả trên phố xưa kỷ niệm Chắc đêm nay trăng cũng khóc một mình Bởi mây giăng che mờ hư ảnh cũ Gió lang thang bay khắp nẻo vô tình Phương trời nao anh dừng bước phiêu linh Mơ về phố hai hàng cây xanh mát Biết đâu rằng mưa "tắm " đến xác xơ Biết người xưa còn đó có mong chờ Em đã qua cầu còn đâu kỷ niệm Của một thời hò hẹn dưới mưa rơi Dưới hiên xưa , nhìn mưa nhòe trên phố Ai đón đưa ai ướt cả lối về Rồi hôm nay mưa về trên lối cũ Anh đi rồi con phố ngóng trông anh Mưa vẫn rơi như ngày xưa hò hẹn Nhưng chỉ mình em ướt đẳm tóc thề Phố rêu xanh mơ bước anh trở về Để hồi ức mong manh không rạn vỡ Để anh không khắc khoải hoài nổi nhớ Để chờ mong không tàn lụi xuân thì ! 17/10/2017
Ngôi Trường Trong Trí Nhớ
Có một ngày chợt nhớ mái trường xưa
Nhớ Trung Học Công Lập Hòa Đa cũ
Nhớ sân trường huyên náo những trò chơi
Nhớ quán ông Cai nhớ thầy Giám thị
Nhớ rẫy táo ở ngoài sau lớp học
Nhớ Phan Minh lừa cả bầy con gái
"Chui vào hái táo Minh sẽ canh cho"
Dây thép gai chui vào thì rất dễ
Mà lúc ra vội vã rách áo dài
Bọn con gái tìm Minh Phan hỏi tội
Có ngờ đâu hắn cao chạy xa bay
Rồi cùng hăm he "trị hắn thẳng tay "
Kỷ niệm đó mãi còn trong ký ức
Để hàng giờ ngồi nhẳm tính thời gian
Những cánh chim được thầy cô chấp cánh
Đã tung bay đi khắp bốn phương trời
Thầy vẫn ở lại bên ngôi trường cũ
Vẫn âm thầm chèo chống thuyền xưa
Người lái đò với chiến công thầm lặng
Cho các em đến bờ bến an toàn
Rồi lớn lên lại xa thầy,xa lớp
Xa trường xưa với phấn trắng bảng đen
Đường mưu sinh trăm ngã lối bon chen
Vẫn quá đỗi nhớ trường xưa lối nhỏ
Bạn tôi ơi ! Bao nhiêu năm rồi đó
Ai vô tình về trường cũ chiều nay
Cây me tây giờ cằn cỗi thân gầy
Lòng xao xuyến...này đây : Sân trường cũ
Bao nhiêu năm !Đã bao năm rồi nhỉ ?
Thầy già thêm tóc bạc trắng thời gian
Thu ra đi sót lại chiếc lá vàng
Nghe bỡ ngỡ như vào năm học mới
Thái Binh Nguyen
19/11/2016
Về đi em quê mình Phan Rí Cữa Dừng lại cầu Nam đi xe ngưa về nhà Ngang qua trường Trung học Hòa Đa Ngắm phượng lung linh đỏ thắm sân trường Về đi em mang theo cả yêu thương Tặng cho bạn bè chung trường , chung lớp Chắc rẫy táo ngày xưa thành huyền thoại Áo trắng ngày nào gió đã thôi bay Cứ bỏ sau lưng phố phường xa lạ Bỏ những mưu sinh vất vả nhọc nhằn Dành một ngày về thăm Phan Rí Cữa Để sà vào lòng mẹ được vỗ về Về đi em đi suốt dọc đường quê Ăn bánh căn, bánh xèo, hay bánh hỏi Bánh tráng cuốn dưa leo giòn ngon ngọt Quán hàng khuya mời gọi đón em về Về đi em con đò đón đưa năm cũ Vẫn cắm sào chờ đợi khách sang sông Giờ đã có cầu bắc qua dòng sông ấy Vẫn nhớ ngày xưa ngóng chuyến đò sang Về đi em phố xá vẫn rộn ràng Món ăn quen và mẹ già vẫn đợi Về đi em , về đi đừng nghĩ ngợi Đường mưu sinh dài suốt cả đời người Về đi em để nhớ thuở đôi mươi Gánh hàng rong cùng me ra chợ bán Vẫn mời chào đon đã như ngày xưa Anh ngư dân lườm liếc chẳng vừa Nghe xao xuyến lần đầu em mắc cỡ Kỷ niệm một thời không quên nhác nhở Cây khế nhà ai trỉu quả bên thềm Cả lũ bạn rũ nhau vào hái trộm Về đi em thời gian không thể đợi Mái đầu xanh giờ đã bạc mất rồi Nghe đâu đó câu ru hời phảng phất Mẹ bên mình cho giấc ngủ tuổi thơ Hãy bỏ sau lưng phố phường nhộn nhịp Cánh diều xinh cùng lũ bạn ngày nào Trên đồi cát tranh nhau từng khoảng trống Nhớ một thời xích mích kiểu trẻ con Về đi em quên phố phường tấp nập Tìm chút bình yên nơi chốn quê nhà Có một chàng "Hoàng Từ " của ngày xưa Chờ cô bé lọ lem về trong nổi nhớ Chút bàng hoàng lắc lơ rồi cứ ngỡ Phía hoàng hôn tay níu được mặt trời. Thái Bình Nguyên.
LẠC LỐI.
Tặng HÀ ANH TRẦN
Vẫn đường xưa , nhưng lối cũ không còn
Anh chậm bước bâng khuâng trong hối tiếc
Gần một đời người , anh nhẳm tính ngón tay
Đánh mất em rồi , giờ anh biết sao đây ?
Anh mãi mãi nợ em , ngàn lời xin lỗi
Nhưng đã muộn màng rồi có phải không em ?
Chuyện "tình" anh thóc mách cho vạn người xem
Nổi ân hận đã làm gia đình tan vỡ
Vẫn đường xưa , nhưng trăm ngàn cách trở
Vẫn người xưa, nhưng em ngỡ không quen
Cho anh được nhìn em trong hạnh phúc
Em nói :" Vẫn một mình nhưng hạnh phúc đấy thôi !"
Xin cám ơn cuộc đời khi có em bên cạnh
Giờ anh trong em , những tháng ngày tuyệt vọng
Giờ em trong anh , vẫn đầy những hoài mong
Xin cám ơn em và mãi cám ơn em
Anh đã đánh mất những ngày hoa mộng cũ
Dư âm xưa , nay dày xéo tâm hồn
Gần hết đời người không níu kéo được em
Vì con đường cũ...đã mờ phai lối về ...!
Thai Binh Nguyên
|
Tết Gần Rồi Đó Nhỏ !
Tết đã gần rồi đó nhỏ yêu ơi !
Mùa xuân đến cho lòng anh náo nức Thương góc phố dịu dàng xuân khoe sắc Đợi em về cùng chợ tết ba mươi
Biển vẫn xanh dào dạt sóng tươi cười
Cũng hớn hở chờ em về ăn tết Nổi nhung nhớ nói làm sao cho hết Vườn nhà anh hoa đã nở đón chờ
Bướm cứ lượn quanh những cánh hoa mơ
Bầy chim én rủ nhau qua phố chợ Đừng để lòng anh trăm ngàn trăn trở Em không về dang dỡ với thời gian
Tết đã gần rồi anh lại lang thang
Tìm chút nắng bên hàng dương dịu ngọt Tìm dấu chân em bên bờ biển vắng Biển mênh mông xa tít một cánh bườm .
29/12/2017
Ai Đó Đã Bỏ Tôi Đi ...
Rồi một ngày em đã bỏ tôi đi
Mùa hạ trái mùa lành lạnh tình si Trái đắng ngậm vào,miệng môi nghèn nghẹn Em đi rồi còn lại một mình tôi.
Tôi nhớ em , và chỉ biết vậy thôi !
Căn nhà nhỏ bổng thênh thang rộng lớn Nơi nào tôi cũng thấy em đùa giỡn Cũng thấy em hiện diện lúc vui buồn
Rồi một ngày trời lạnh dưới mưa tuôn
Em bỏ đi âm thầm như đã đến Nổi hờn giận cứ như là định mệnh Trời xui chi cho tôi gặp gỡ em
Rồi một ngày nhưng mãi mãi là đêm
Những kỷ niệm cất vào ngăn kéo cũ Em bỏ đi lòng tôi như cơn lũ Cuốn trôi đi xa tận những bến bờ
Rồi một ngày tôi bổng biết làm thơ
Than vãn nổi buồn , ngẩn ngơ mong ngóng Em đi rồi còn đâu đây hình bóng Thuở bên nhau với âu yếm vỗ về
Em bỏ tôi đi với chút ngô nghê
Thời vụng dại em hờn ghen vô cớ Chuyện rất nhỏ thật tình tôi cứ ngỡ Để đùa vui cho cây trái đơm hoa
Em đi rồi còn lại những xót xa
Trăng sẻ chia nhỏ xuống từng giọt sáng Trên tàng lá vườn xưa nghe bãng lãng Giọt sầu rơi ...biết em đã đi rồi !
16/12/2017
Thai Binh Nguyên Tình Chưa Ngỏ
Tôi trở lại đường xưa nơi hẹn cũ
Em đi rồi hương vẫn tỏa đâu đây Và dạo đó mùa thu vàng xao xác Ngày em đi tôi chẳng thể tiễn đưa...
Chỉ có lá vàng và mưa nhè nhẹ
Theo chân em về tận chốn xa xôi Đứng từ xa còn lại một mình tôi Mưa vẫn trút nước ngập đầy buồn tủi
Sao có thể quên phút giây gần gũi
Dù chỉ cầm tay,không nói một lời Nhưng ánh mắt đã tỏ bày tất cả Khu vườn xưa hoa lá cứ xôn xao
Em đi rồi, lặng lẽ những nổi đau
Sẽ theo em hay cùng tôi ở lại ? Tôi trách mình hay trách tình vụng dại Bởi yêu em mà chẳng dám tỏ tình
"Tình im lặng tình cao vời vợi
Hay nói ra sợ dế giun cười " Hai câu thơ em vẫn thường hay đọc Đã mở lòng sao tôi mãi lặng im !!!
Thai Binh Nguyên 19 /06/2016
QUÊ HƯƠNG VÀ TUỔI THƠ Quê hương bạn thanh bình thơ mộng quá Quê huong tôi loạn lạc dưới đạn bom Tuổi thơ bạn với cầu ao bến nước Vẫn bình yên chiều duổi bắt chuồn chuồn Tuổi thơ tôi những tháng ngày chạy giặc Mẹ mòn vai quang gánh nặng vầng lưng Quê hương bạn với suối nguồn róc rách Vui vẻ bên bà giặt áo bờ ao Quê hương tô phải chia hai dất nước Ông cha tôi nằm lại ở chiến trường. Tuổi thơ bạn với cánh diều no gió Giữa trời cao thỏa khúc hát thanh binh Tuổi thơ tôi mồ côi cha bất hạnh Mẹ mò cua bắt ốc một thân cò Quê hương bạn bình yên chẳng nỗi lo Phồ xá nhà cao ngựa xe tấp nập Quê hương tôi những cánh đồng hoen ố. Bởi chiến tranh bom đạn xuống ruộng cày Tuồi thơ bạn chiều tụm năm tụm bảy Hò hát reo vui chảy nhảy khắp làng Tuổi thơ tôi với nỗi buồn lặng lẻ Một tuồi thơ mất mát tự bao giờ (Nhớ quá ngày xưa) 19.09.17) Thái Bình Nguyên. Mưa ơi Mưa !
Anh biết không trời Sài Gòn mưa mãi
Tháng mười rồi mà mưa chẳng ngừng rơi Ai ngập ngừng chẳng hứng giọt sầu rơi Ai xua được mây mịt nù trong gió
Anh thấy không hết tháng mười rồi đó
Mà mưa cứ về phủ kín đường xưa Phố co ro rét mướt dưới thu buồn Những quán nhỏ bên đường đau âm ỉ
Sắp hết tháng mười , thu đi chưa nhỉ
Mà mưa hoài làm ướt áo mùa thu Nhìn con phố vẫn ngập đầy trong nước Chở mùa thu đi bằng những con thuyền
Mưa cuối thu dỗi hờn như trút giận
Làm nhọc nhằn trỉu nặng gánh hàng rong Cô gái nhỏ ướt tóc dài xuống phố Chợt bâng khuâng thầm mơ kẻ đón đưa
Đường về nhà dai dẳng dưới cơn mưa
Thu sắp đi rồi đông đã về chưa ? Mà nghe lạnh cơn mưa chiều bấy chợt Mưa cứ rơi, rơi hoài sao không ngớt
Cho lòng ai quặn thắt những nổi buồn !!!
HƯ VÔ !
( Viết cho An Như nhỏ bạn rất thân ở Hàm Tân )
Em trở về thì anh đã ra đi
Chuyến đi xa không mang theo gì cả Ngọn gió hư hao cuối mùa nghiêng ngã Tiễn anh đi cùng với lá thu buồn
Em trở về chiều lạnh dưới mưa tuôn
Và trống vắng ùa về bao kỷ niệm Thuở tan trường ngày xưa ai đưa đón Ai ngập ngừng tiếng guốc cứ khua vang
Mùa thu chưa đi nhưng lá đã vàng
Đã héo hắt ,bởi anh không về nữa Thơ tình viết cho em còn dang dỡ Sẽ mãi hoài trong ký ức người ơi
Cây trứng cá , cổng trường xưa vời vợi
Cũng u sầu , trụi lá giữa cơn giông Thuở yêu em , ngàn chiếc lá trầu không Chẳng dạm ngõ, nên tình đành vô vọng
Em ra đi anh mãi hoài mong ngóng
Nhưng ngày về em đã có lứa đôi Một mình anh như mùa đông cằn cỗi Dù muộn màng anh cũng đã se duyên
Dòng thời gian có cho những bình yên
Kỳ niệm cũ tôi ơi ! Đừng hâm nóng Gặp trên đường xin chúc phúc cho nhau Và hãy bằng lòng những gì đang có
Mùa thu anh đi lá vàng ngang ngõ
Héo hắt buồn...vì anh chẳng về đâu Trời chia buồn, Trời bổng đổ mưa ngâu Đã ngăn cách lối đi - về mãi mãi ...!!!
(Cho mình chia buồn An Như nhé )
Sg 18/10/2016 Thai Binh Nguyên
Mùa đông về rồi có phải không anh ?
Mùa đông cũ ấm nồng hay giá buốt
Em lại nhớ vòng tròn trong khói thuốc
Quán bên đường hai đứa uống cà phê
Đông đã về rồi, mà lá chẳng rơi
Cây ngạo nghễ che đường dài bóng mát
Miền ký ức có vui không mà khóc
Có một nổi buồn, sao chẳng muốn quên ?
Mùa đông về bao nổi nhớ không tên
Cứ thổi mãi vào lòng cơn giá rét
Anh cứ hỏi vì sao mình chia cắt
Để đông về quặn thắt những nổi đau
Ti gôn nhà ai chẳng nở vì sao
Mà hoài vọng ngập tràn trong nổi nhớ
Kết thúc cuộc tình không nói chia tay
Kỷ niệm ngọt ngào sao quá đắng cay
Đông trả ta về hiện thực hôm nay
Bên hạnh phúc mà hai ta đã chọn
Xin đừng nhớ ngày chia tay năm cũ
Chiều xuống rồi , từ biệt chẳng lên môi
Mối tình đầu qua đi không trở lai
Ngọn gió trong lòng. không thôi thổi mãi.
ANH LÀ AI ?
( Thương tặng Thục Hân )
Có lẽ nào tim tôi lại trao anh
Khi nổi nhớ cứ lồng vào hơi thở
Khi trong tôi còn bao điều lầm lỡ
Ngày không anh,tôi mong ngóng đợi chờ
Anh là ai mà tôi phải ngẩn ngơ
Quên, và nhớ không tìm ra đáp số
Một chút bâng khuâng mà tôi cứ ngỡ
Yêu lần đầu , hay điệp khúc lần hai ?
Tôi là ai mà nặng gánh hai vai
Sống một nửa , và chết đi một nửa
Trò chơi tình yêu bao lần sấp ngữa
Vẫn muộn phiền yếu đuối một tình yêu
Anh cho tôi hạnh phúc với bao điều
Tôi ao ước một ngày tim không vỡ
Giờ có anh tôi thấy mình lầm lỡ
Với thời gian luôn hối hả chẳng dừng
Anh là ai thân thiết hay người dưng ?
Chưa gặp gỡ mà như trong tiềm thức
Anh là ai tôi bao lần tôi ray rứt
Như một thời vụng dại , một tình yêu !
Không có anh lòng buồn biết bao nhiêu
Anh cứ đến , cứ đi trong mất hút
Thời gian ơi cho tôi thêm một chút
Để ngắm nhìn khoảng lặng của tình yêu !!!
|
Subscribe to:
Posts (Atom)
No comments:
Post a Comment