Friday, February 4, 2011


Tiếc thương


Pho Tượng Tiếc Thương

Cựu chiến hữu Nguyễn Minh Châu

Thưa quí vị, đã hơn ba năm qua chúng tôi không lái xe xuống miền Nam Cali như mỗi năm trước kia để dự đám cưới con cháu của bạn bè và họp mặt với các cựu chiến hữu đồng đội đã cùng sống chết bên nhau trong những năm chinh chiến. Cách nay vài tháng, chúng tơi cố gắng làm một chuyến xuôi Nam mục đích để thăm bạn bè lâu rồi khơng gặp và cũng ước mong đến viếng Tượng Đài Kỷ Niệm Chiến Sĩ Việt-Mỹ tại thành phố Westminster, vì tôi chỉ thấy qua hình ảnh mà chưa được nhìn thấy tận mắt bao giờ. Nhưng chuyến đi nầy khơng phải là một chuyến đi bình thường như mọi năm trước đây, vì hoàn cảnh đã đổi thay, nên



Xe lăn một chuyến xuôi Nam
Nối tình bằng hữu mấy năm cách lìa
Bắc Nam tuy chẳng dặm dài
Số Trời đã định phải đành dừng chân.
Tuyết-Nga

Tôi nghĩ rằng các cựu chiến hữu có dịp đến đây để viếng hai bức tượng của hai người chiến binh QLVNCH và Hoa-Kỳ đứng dưới hai lá cờ Việt-Mỹ cũng đều phải cảm động và ngậm-ngùi nhớ một thời dĩ-vãng của đời đời binh nghiệp khó quên.

Tôi xin kính cẩn nghiêng mình tưởng niệm những anh hùng vị quốc vong thân và cũng xin thành kính ghi ơn những bạn đồng minh Hoa Kỳ đã hy sinh xương máu trong cuộc chiến bảo vệ chính nghĩa Tự Do cho miền Nam Việt Nam. Họ đã phải xa rời quê hương và người thân để đi chinh chiến tại một nơi cách quê nhà của họ nửa vòng trái đất, một nơi hoàn toàn xa lạ đối với họ vì những cách biệt văn hóa, khí hậu và địa thế thiên nhiên có nhiều bưng biền đầy muỗi mồng và nhiều núi rừng rậm-rạp.

Tôi vẫn còn nhớ vị Đại úy cố vấn TQLC Hoa Kỳ đã ngã gục bên tôi trong trận đụng độ với đơn vị của Sư đoàn 3 Sao vàng CS Bắc việt ở quận Bồng Sơn, tỉnh Bình Định vào năm 1965. Ông trạc tuổi tôi và lúc ấy ông cũng đã có ba con còn dại khờ như các con của tôi. Ngoài ra còn nhiều người cố vấn khác bị thương nặng phải trở về xứ trước khi hết nhiệm kỳ phục vụ một năm tại Việt Nam. Nhiều bạn cựu chiến binh Hoa kỳ đã đến thăm gia đình chúng tôi đều tâm sự với tôi rằng: "Chúng tôi còn cảm thấy hối hận là chúng tôi đã không hoàn tất nhiệm vụ trong cuộc chiến đấu có chính nghĩa, nhưng vì sự phản bội của các nhà Chính trị Mỹ chúng tôi không làm gì được hơn". Tơi xin lập lại một câu nói của một cựu Thiếu tá cố vấn đã nói với tôi cách nay hai năm như sau: "They ( American politicians ) pulled the plug out so that we could not do more".

Nhìn thấy hai bức tượng chiến sĩ Việt-Mỹ tại miền Nam Cali làm tôi nhớ tới pho tượng Tiếc Thương tại Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa. Tôi cũng đã xem qua cuốn Video “Những Tình Khúc Thời Chinh Chiến” của Trung tâm Asia và được nhìn thấy lại những hình ảnh hào hùng của các Quân Binh Chủng của Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa, các lực lượng Địa Phương Quân và Nghĩa Quân. Chúng ta được nghe lại những bản nhạc rất hay nhắc lại cuộc sống gian nan và oanh liệt của những người trai thời chinh chiến. Lòng chúng ta không khỏi man-mác buồn và luyến tiếc một thời đã qua. Đặc biệt nhứt là ở đoạn cuối của cuốn phim chúng ta thấy hình bức tượng bất hủ “Người Lính Ngồi Nghỉ “ nơi cổng nghĩa trang Quân Đội nằm trong lãnh thổ của Quận Dĩ An, tỉnh Biên Hòa, mà hầu hết người dân miền Nam Tự Do trước đây đều nghe nói đến nhưng nhiều người chưa được dịp đến đây để nhìn thấy tận mắt pho tượng " Tiếc Thương " nầy.

Được biết đây là ý kiến của cựu Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu, ông muốn có một bức tượng đặt nơi cổng vào nghĩa trang để làm tăng thêm vẻ đẹp và trang nghiêm của nơi an nghỉ nghìn thu của những anh hùng vị quốc vong thân. Bức tượng bất hủ nầy được sáng tạo và nắn tạc do nhà Điêu khắc cựu Đại úy Nguyễn Thanh Thu.

Nghĩa trang Quân Đội tọa lạc trong khu vực giữa xa lộ Biên Hòa và Quốc lộ số 1. Đối diện nghĩa trang, bên kia xa lộ là ngọn đồi thoai thoải với phong cảnh xanh tươi và thơ mộng. Hướng Tây Bắc nghĩa trang và gần Quốc lộ số 1 có một dòng suối mà dân địa phương gọi là suối Lồ Ồ, hai bên bờ suối cây lá xanh tươi, dòng nước rất trong chảy róc rách quanh năm trên lòng suối có nhiều sỏi đá đủ màu sắc. Nơi đây người dân địa phương xây những hồ tắm rất đẹp với nước suối thiên nhiên trong mát . Đi thêm nữa chúng ta sẽ nhìn thấy núi Châu Thới, trên đỉnh núi có một ngôi chùa cổ kính nhỏ nhưng rất xinh. Xa hơn nữa, phía Nam sông Đồng Nai là một dãy đồi xanh nằm uốn khúc như hình rồng nếu chúng ta ngồi trên máy bay trực thăng nhìn xuống, và phía đầu Đông của dãy đồi có một cái mỏm trông giống như rồng há miệng, cho nên người Hoa gọi là hàm rồng. Theo khoa nghiên cứu Thiên văn Địa lý thì đây là vùng đất tốt để xây dựng nghĩa trang nên người Triều Châu đã lập nghĩa địa rất lớn tại đây.

Những nơi kể trên là vài danh lam thắng cảnh của quận Dĩ An và cũng là nơi hẹn hò của những cặp tình nhân và du khách đến chiêm bái và thưởng ngoạn. Xa lộ nầy dẫn đến cây cầu bắt qua sông Đồng Nai, tới tỉnh Biên Hòa rồi đi ra biển Vũng Tàu. Biên Hòa trước kia được gọi là Trấn Biên, nổi tiếng là một tỉnh miền Đông hiền hòa, xứ địa linh nhân kiệt mà cũng là xứ sản xuất nhiều trái cây, đặc biệt là loại bưởi tại xã Tân Triều Quận Công Thanh ngon nhứt miền Đông, tại tỉnh nầy cũng có nhiều chôm chôm, măng cụt và sầu riêng tại quận Long Thành.

Tôi cũng xin kể qua các vị cựu tỉnh trưởng Biên Hòa sau cùng mà tơi đã làm việc dưới quyền, gồm có cố Đại tá Mã Sanh Nhơn lúc còn sống ông cư ngụ tại thành phố San Jose, kế đến là cựu Đại tá Trần Văn Hai và cựu Đại tá Lâm Quang Chính, hai vị nầy hiện đang sống tại tại TB California và sau cùng là cố Đại tá Lưu Yễm. Những vị cựu Tỉnh trưởng nầy cũng đã một thời làm Trung đoàn trưởng của các Sư đoàn Bộ binh có nhiều kinh nghiệm chiến trường.

Nghĩa trang được thiết kế trên vùng đất cao ráo rất khang trang, những ngôi mộ được xây ngay hàng thẳng lối. Muốn vào nơi đây chúng ta phải đi ngang qua pho tượng “ Tiếc Thương, người ta thường gọi là" Người Lính Ngồi Nghỉ “, được đặt sát bên cạnh xa lộ, mặt pho tượng nhìn qua ngọn đồi xanh thoai thoải bên kia xa lộ Biên Hòa, chúng ta đi qua đài tưởng niệm chiến sĩ vô danh rồi mới tới khu an nghỉ cuối cùng của những anh hùng bỏ mình vì Tổ quốc, từ Tướng lãnh đến hàng Binh sĩ . Tôi còn nhớ có vài vị Tướng đã an nghỉ nơi đây, người có cấp bực cao nhứt là cố Đại Tướng Đỗ Cao Trí, một vị Tướng tài ba lỗi lạc của Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa. Mỗi lần có lễ an táng của các vị Tướng đều có cựu Tổng Thống Nguyển Văn Thiệu, các Bộ Trưởng, các Tướng lãnh vv... đến dự lễ trong khung cảnh rất nghiêm trang. Quận và Chi khu Dĩ An phải tổ chức hành quân xa và gần để bảo vệ an ninh tổng quát. Bộ Chỉ Huy hành quân của Chi khu luôn luôn đặt tại đài Tưởng niệm, nơi đó là điểm cao chế ngự dễ quan sát toàn vùng.

Vì thường hành quân nơi đây nên tôi đã chứng kiến biết bao cảnh đau buồn vĩnh biệt những anh hùng đã nằm xuống trong cuộc chiến chống bọn cướp Cộng sản xâm lược miền Bắc. Tôi cũng đã đến đây nhiều lần để chào tiễn đưa những chiến sĩ đồng đội của tôi thuộc TĐ3/TQLC đã cùng tơi chiến đấu trên khắp các mặt trận và đã cùng nhau chia xẻ những niềm vui nỗi buồn trong những năm tôi còn ở đơn vị nầy. Trong số các chiến sĩ TĐ3/TQLC đã được an táng nơi đây tôi còn nhớ Trung sĩ nhứt Vòng A Nhì, HSQ Trung đội phó của Đại đội 1 TĐ3. Trung sĩ nhứt Vòng A Nhì là một cán bộ rất hiền lành, bản tính ít nói nhưng là một Trung đội phó xuất sắc rất và gan dạ trong các trận chiến. Trung sĩ nhứt Vòng A Nhì là người gốc Nùng nên theo phong tục của họ trước khi hạ huyệt vợ ông cùng các con đã đập bể một cái siêu bằng đất và đốt giấy vàng bạc dưới quan tài để tiễn đưa ông đi. Đây là chuyến đi lần cuối cùng tràn đầy nước mắt, không phải như nhiều lần trước đây vợ con đã tiễn đưa ông lên đường hành quân khắp bốn miền Chiến thuật một thời gian, rồi ông sẽ trở về thăm vợ con trong lúc Tiểu đoàn được về hậu cứ dưỡng quân vài tuần rồi lại lên tiếp tục lên đường. Đời binh nghiệp của chúng tơi là thế đó.

Ngày xưa lội khắp bốn vùng
Nhọc-nhằn gian khổ, cũng về thăm con
Hy sinh giữ nước giữ bờ
Bây giờ anh đã ra đi chẳng về!
xxx
Rồi đây dầm-dãi nắng mưa
Thay anh nuôi trẻ, không buồn cút-côi
Lê-la khắp chốn đó đây
Khác chi chim nhạn lẻ bầy kêu sương.
( Trích đoạn thơ Lẻ bóng của TN. )

Đây là lần đầu tiên tôi được biết cái phong tục lạ của người Nùng. Tôi được bà vợ ông giải thích là làm như thế để linh hồn ông Nhì mau được siêu thoát an-nhàn.

Trong trận nầy cũng có Trung sĩ Nguyễn Văn Liễng rất can đảm, trước ông là Hạ sĩ thuộc toán biệt kích của tôi lúc tôi còn là Tiểu đoàn phó TĐ3/TQLC. Ông Liễng cũng đã hy sinh và thân xác của ông được vợ con mang về miền Trung an táng. Tôi không bao giờ quên ơn ông đã giúp tôi rất nhiều trong một lần tôi bị thương nặng tại Quảng Trị vào cuối năm 1966.

Bức tượng " TIẾC THƯƠNG" nầy cũng tạo ra nhiều câu chuyện huyền thoại trong những năm trước 30/4/1975. Ngày xưa mỗi lần hành quân nơi đây tôi thường hay dừng xe Jeep dưới chân tượng để ngắm nhìn " Ông Lính Ngồi Nghỉ " nầy một cách say mê.

Pho tượng rất sống động, thật đẹp, Ông lính ngồi nghỉ trong tư thế tự nhiên thoải-mái, vẻ mặt u-buồn và rất dễ thương. Đôi mắt Ông đăm chiêu nhìn về nơi xa xâm, tôi đã nghĩ dường như tâm tư Ông đang nhớ thương đến những bạn đồng đội đang hành quân diệt địch trên khắp các mặt trận của bốn miền Chiến Thuật hay là Ông lính nầy còn luyến nhớ một thời oanh liệt của Ông đã đi chinh chiến trên khắp các nẽo đường quê hương?

Sanh ra giữa buổi loạn-ly
Làm tròn trách nhiệm chẳng màng hiểm nguy
Đêm thân hiến trọn quê hương
Bốn Vùng chiến thuật dấu chân anh còn
Chẵng may ngã gục nơi nào
Sử xanh ghi chép hay mồ vơ danh.
Thơ TN

Có những lúc ngồi bên cạnh pho tượng, tôi sực nhớ lại về những huyền thoại của Ông lính nầy do các chiến sĩ Nghĩa quân có nhiệm vụ giữ an ninh nơi đây kể lại, tôi có cái cảm giác rờn rợn trong người. Có người nói rằng giữa đêm khuya thanh vắng, khi xe chạy ngang qua đây không thấy hình dáng Ông ngồi mà chỉ thấy cái bục tượng trống không, " Tôi cảm nghĩ rằng có thể Ông lính nầy đang chậm bước vào thăm những đồng đội đang nằm nghỉ nơi đây, hoặc là Ông đang âm thầm và buồn rão bước trên xa lộ vắng vẻ thênh thang"...

Tôi cũng đã có ý nghĩ hiếu kỳ là thử một đêm hôm vắng vẻ, tôi lái xe Jeep đến đây, chắc là sẽ thấy hình bóng Ông từ từ bước xuống bắt tay chào hỏi tôi vì Ông và tôi đã quen mặt, bởi chúng tôi gặp gở nhau rất thường. Nhưng nếu chuyện xãy ra thật như vậy, tôi sẽ có cảm giác ra sao???

Sau ngày 30 tháng tư năm 1975 những công trình xây cất xinh đẹp và thanh nhã của chế độ cũ đều bị quân Cộng sản phá hủy. Như bức tượng TQLC ở trước tòa nhà Quốc Hội và pho tượng “ Tiếc Thương ” ở nghĩa trang Quân Đội cũng đều bị bọn chúng giựt sập, đài Tưởng niệm nơi nghĩa trang cũng bị hủy hoại, những mồ mả của các anh hùng tử sĩ cũng bị bọn chúng giầy xéo. Biết bao nhiêu thân nhân của những người đã hy sinh vì tổ quốc rất đau lòng xót dạ bởi cảnh tàn phá dã man nầy.

Có một lần trong một chuyến vượt biên hụt, tôi và vợ tôi đi trên chuyến xe đò từ Nha Trang trở về Saigòn, khi chiếc xe đò chở hành khách chạy ngang qua nghĩa trang, không những tôi và vợ tôi mà tất cả hành khách dù không ai bảo ai cũng đều quay mặt về hướng pho tượng “Tiếc Thương”, nhưng nơi đó chỉ còn thấy một mô đất trơ trụi đầy cỏ dại. Pho tượng oai hùng của người lính không còn nữa, đài Tưởng niệm cũng đổ nát điêu tàn. Lúc ấy tôi nhận thấy trên nét mặt của mọi người đều có vẻ bùi ngùi xúc động, tôi nghĩ họ đau lòng thương tiếc những vị anh hùng dù đã nằm xuống vẫn không được yên thân. Buồn cho thế cuộc đổi thay để ngày nay bọn Cộng sản giầy xéo quê hương ta.

Trước khi có Tượng đài Chiến sĩ Việt-Mỹ tại Nam Cali tôi thật sự ước ao phải có một bức tượng TIẾC THƯƠNG thứ hai tại đất Mỹ để tưởng niệm những anh hùng vị quốc vong thân, và linh hồn của họ cũng không còn phải tủi hận vì nơi an nghỉ của họ nơi quê nhà đã bị quân Cộng sản tàn phá san bằng.

Tôi tin tưởng rằng khi nhớ tới Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa lòng mọi người đều cảm thấy bùi ngùi thương tiếc hàng trăm ngàn Chiến Sĩ đã hy sinh trong cuộc chiến bảo vệ Miền Nam Tự Do. Nhưng chúng ta cũng không thể quên những Thương binh của Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa còn bị bỏ rơi lại quê hương phải sống rất vất vả, họ chịu đựng sự kỳ thị và sỉ nhục đắng cay của bọn Cộng sản đang cầm quyền. Thật đau đớn thay: "Đất nước còn là còn tất cả, đất nước mất là mất tất cả", ngày nay không còn đất nước và Quân Đội để vinh danh và đền đáp công lao của họ.

Thật buồn cho số phận của người dân Việt Nam đã bị bọn Cộng sản đày đọa mấy mươi năm nay. Nhưng tôi tin rằng một ngày gần đây, chế độ DÂN CHỦ sẽ thay thế chế độ Cộng sản vô nhân tại quê hương Việt Nam chúng ta, như hầu hết các nơi trên hoàn cầu.

Cảm xúc khi đi ngang qua Nghĩa trang QĐBH nên vợ tôi có những dòng thơ mộc mạc nay ghi lại đây để mơ tả hình ảnh hào hùng của “Người Lính Ngồi Nghỉ " và để tạ ơn những chiến sĩ đã chiến đấu rất gian khổ và đã hy sinh trong cuộc chiến bảo vệ miền Nam Tự Do.


Tiếc Thương

Mặc cho mưa nắng bão bùng
Ngồi lì trên đá, anh hùng kiên gan
Súng anh hạ xuống trên đùi
Anh ngồi thư thả, ngậm ngùi tiếc thương
Mắt anh hướng ở trời xa
Như là tiếc nhớ một thời liệt oanh
Anh là đại diện bao người
Hy sinh gục ngã, tan thành bụi tro
Ghi ơn, giữ nước non nhà
Người đời tạc tượng anh nồi nghỉ ngơi
Đến nay thế cuộc đổi dời
Tượng anh giật xuống xóa tan một thời
Dù rằng nơi ấy trống không
Người người vẫn nhớ Tượng Người Tiếc Thương.
TN.

Cựu chiến hữu Nguyễn Minh Châu


No comments:

Post a Comment